Triệu Lỗi vốn là người ít nói, bình thường nghĩ tới chuyện gì là đều lẳng lặng làm trước nói sau, nếu muốn cho người khác biết tin gì đó thì anh cũng sẽ trình bày hết sức gãy gọn, không dài dòng.
Yêu cầu anh mô tả chi tiết quá trình thủ dâm của mình quả thực là thiên phương dạ đàm*. Bình thường đều là tôi ra lệnh sau đó anh chấp hành làm theo, mà anh cũng nói tôi biết liệu anh có làm được hay không và mức độ hoàn thành đến đâu.
(*) Chuyện lạ hiếm gặp
Tôi thích sự im lặng của anh mỗi khi gặp phải một mệnh lệnh tục tĩu, như thể tôi có thể thấy anh đang nghiến răng mà làm theo yêu cầu nhưng lại không thể nói bất cứ điều gì vì xấu hổ; tôi thích việc anh thở hổn hển không kiểm soát, cùng với câu trả lời trầm thấp khàn khàn khi lý trí anh đã bị đánh nát, như thể đôi mắt kinh hoàng của anh đang nhìn chằm chằm vào tôi vậy.
Đến cuối cùng, tôi còn cố ý bật loa ngoài lên rồi báo cho Triệu Lỗi, để cảm giác thẹn thùng trong anh càng tăng lên. Anh lúc này đã hoàn toàn không tài nào kiểm soát hơi thở của mình, âm thanh ‘ha ha’ gợi cảm xuyên thấu qua loa điện thoại, quanh quẩn trong nhà vệ sinh rộng rãi, sạch sẽ của khu VIP trong bệnh viện.
Một tiếng rên nặng nề vang lên, tôi liếm môi hỏi anh: “Vừa bắn đấy à? Bắn bao nhiêu thế?”
Nếu tôi không chủ động đòi hỏi, Triệu Lỗi sẽ giữ vững nhịp sống cấm dục, ngay cả thủ dâm cũng gần như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-muon-mang/215129/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.