Từ lúc sống lại đến giờ, khoảng thời gian sau khi nhận được điện thoại của Xảo Lộc có lẽ là khoảng thời gian gian nan nhất với tôi. Phản ứng đầu tiên khi đó của tôi là đặt vé máy bay đi Tứ Xuyên nhưng sân bay ở đó đã đóng cửa nên tôi đành phải sử dụng các loại quan hệ, chuyển mấy lộ tuyến mà vẫn phải đền chiều 15 mới có được vé máy bay để đi Tứ Xuyên.
Mặc dù tôi biết liên lạc trong toàn bộ khu vực động đất bị gián đoạn cho nên không hẳn là do Triệu Lôi gặp tai nạn, nhưng tôi lại vẫn cứ gọi điện cho anh để rồi bản thân lại càng lo âu, cực đoan khi không gọi được.
Tôi cứ nghĩ mình sinh ra hoạn nạn, chết trong bình yên, nên chuyện thuận buồm xuôi gió mấy năm nay đã khiến tôi coi nhẹ sự an toàn của người bên gối. Có lẽ tôi nên chu đáo chút, đã biết Triệu Lỗi thường xuyên chạy khắp nơi trong nước, đáng lý ra nên tính trước để ngăn anh không tới nơi có tai nạn.
Trước khi sống lại, tôi hoàn toàn không tin vào mấy thứ tâm linh như giác quan thứ sáu, nhưng từ khi sống lại, tôi lại cực lực kính sợ những hiện tượng siêu nhiên, cho nên đêm đến bồi hồi khiến tôi không ngừng suy nghĩ tiêu cực.
Sự việc lớn như vậy sao có thể hoàn toàn sơ sót như thế?
Vì không thể bay thẳng đến Tứ Xuyên nên hành trình của tôi trước tiên là đi từ Thành phố L ở Hoa Kỳ đến Thành phố G, sau đó chuyển máy bay từ Thành phố G đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-muon-mang/1172217/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.