Tiêu Khả đang bước trên hàng lang đi về phía phòng học, thì nghe thấy giọng nữ quen thuộc và đang gọi tên mình "Khả Khả, chờ mình với". Theo phản xạ tự nhiên có người gọi mình, cô quay người thì nhìn thấy một bóng dáng nữ đang chạy về phía mình. Tiêu Khả nở nụ cười dịu dàng nhìn người con gái đang chạy tới. Từng giây từng giây trôi qua, cô gái đó đã đứng trước mặt Tiêu Khả thở hổn hển, tay giơ lên vỗ ngực, Tiêu Khả liền giơ tay vuốt lưng cô gái đó, lên tiếng:
- Không phải mình nói cậu đừng chạy gấp sao?
- Còn... không phải là tại cậu à? Đi nhanh như ma đuổi lại còn không nghe mình gọi nữa. - Cô nàng buông lời hờn dỗi, thở hổn hển nhìn Tiêu Khả.
- Cậu gọi mình?
- Cậu bị thất thần à?
- Thôi cậu uống nước đã.
Vừa nói xong, Tiêu Khả mở balo đưa cho cô nàng một chai nước, cô nàng nhận lấy và uống một ngụm, thấy đỡ trong người, cô lại nói:
- Nãy mình thấy cô ả Tiêu Vân nói chuyện với cậu, cô ta lại bắt nạt cậu à?
- Không có.
- Có chuyện gì cậu cứ nói cho mình biết, mình nhờ ba giải quyết giúp cậu.
- Trịnh tiểu thư, mình không dám làm phiền cậu đâu.
- Mình không ngại cậu làm phiền, Tiêu tiểu thư ạ.
- Không phải lúc đầu cậu ghét mình à?
- Xin lỗi, khúc đó tớ nông cạn quá. Giờ cậu là bạn thân nhất của tớ đó. Nhớ chưa!
- Rồi rồi, mình nhớ rồi mà.
- Lúc đó cũng cảm ơn cậu cứu tớ.
- Là cậu cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-muon-mang-cung-sung-ba-xa-cua-tong-tai/62615/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.