🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm đã về khuya.



Chiếc đồng hồ điểm sang ngày mới nhưng Bình An vẫn còn thao thức.



Bước ra khỏi cuộc hôn nhân mà cô cùng Thanh Hào vun đắp cả một thời thanh xuân, cõi lòng cô tự nhiên trống không, mọi dây cảm xúc dường như bị đông cứng. Cô hoàn toàn tê liệt nên không biết mình vui hay buồn.



Nhìn hai đứa con thơ say giấc. Bình An tự nhiên thấy xót xa, thấy thương con vô bờ bến. Chúng chẳng có lỗi gì khi có mặt trên đời này. Vậy mà phải gánh chịu một mất mát lớn.



Rồi đây, từng bước chân chập chững vào đời, con sẽ thiếu bàn tay cha dìu dắt. Vắng bóng cha trong một mái nhà nên vắng luôn hơi ấm tình thương phụ tử. Hai con còn quá nhỏ để cảm nhận được nỗi đau lớn này. Cô phải làm gì để có thể bù đắp khoảng trống mênh mông đó cho con?



Thương nhất là thằng em. Nó chưa biết hơi ấm của cha, bởi Thanh Hào chưa một lần bế con.



"Con trai bé nhỏ của mẹ! Con gái đáng thương của mẹ. Mẹ xin lỗi hai con!" Mẹ thật vô dụng, không biết chọn cho hai con một người cha tốt, không biết giữ cho hai con một mái ấm gia đình trọn vẹn: "Nhưng hai con yên tâm, mẹ sẽ thương hai con gấp vạn lần, tỷ lần để bù đắp phần nào sự khiếm khuyết đó cho hai con."



Vì con cô cần phải cố gắng. Cố gắng gấp nhiều lần. Cô nguyện với lòng sẽ nuôi dạy hai con nên người.



Trước mắt, cô cần một việc làm phù hợp. Tương lai tạo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-mot-doi-hoa-ra-chi-la-tam-bo/2786734/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.