🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày tháng bình yên dần trôi, những người từng dây dưa nhau một thời ở quá khứ buồn thương cũng dần chìm vào quên lãng.



Bình An cũng không còn tình cờ gặp lại Thanh Hào nữa. Dù cô và anh ta cùng sống chung một thành phố.



Thời gian như dòng nước chảy vô tình. Nó không vì ai mà chờ đợi. Mới đó mà Bắp Ngô đã vào lớp Một. Tí Gạo đã biết gọi chú Quý là papa.



"A! Papa đã về! Chị Ngô đã về!" Mỗi chiều trước sân nhà đều vang tiếng reo mừng của thằng bé. Đây là giây phút hoan hỉ nhất trong ngày của nó.



Phú Quý khom người một tay bồng con gái, một tay bế con trai.



"Hôm nay, con ở nhà chơi có ngoan không?" Anh yêu thích hôn vào đôi má bầu bĩnh phúng phính của con.



Thằng bé ở trên tay papa. Xa nhau cả ngày nhớ nên nó hôn khắp mặt Phú Quý. Nào hôn tóc, hôn trán, hôn mũi rồi hôn luôn lên miệng anh. Khi đã tạm thỏa cơn khát nhớ, thằng bé úp mặt vào cổ anh, thủ thỉ: "Ngoan lắm ạ! Con không khóc nhè vì nhớ papa và chị Ngô nữa. Khi nào thấy nhớ hai người, con bảo mẹ mở điện thoại cho con xem! Ở đó có nhiều hình papa và chị Ngô lắm! Con nhìn vào đó rồi nói chuyện với papa và hôn papa nữa!"



Phú Quý nghe mà mát cả lòng. Bao nhiêu mỏi mệt, bấy nhiêu căng thẳng vì những vụ kiện, phút chốc tiêu tan chỉ còn đọng lại trong tâm trí anh viện kẹo ngọt. Viên kẹo này đến từ tiểu công chúa và tiểu hoàng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-mot-doi-hoa-ra-chi-la-tam-bo/2786722/chuong-24.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.