Cảnh bình yên, ấm áp bên nhà Bình An hoàn toàn trái ngược với cảnh loạn bát nháo ở căn nhà ba tầng của chồng cũ.
"Mọe mày! Tính ăn quỵt tiền đại ca tao hả?" Tên giang hồ tóc tai nhuộm vàng, thân thể đầy hình xăm trổ đầu lâu, đấm đá liên tục vào người Thanh Hào.
Anh ta hai tay ôm đầu, co ro như một con tôm nhưng không làm sao che chắn hết được những đòn trừng phạt của tên đàn em. Đau đến tê tâm liệt phế, anh ta rên rỉ năn nỉ: "Các..anh..làm..ơn..tha..cho..tôi."
"Tha cho mày?" Nghe thật nực cười. Tên đàn em ngửa cổ lên trời cười một tràng dài rồi giơ cao chân tống một cú đạp vào giữa mặt anh ta, quát to: "Thì tha cho mày nè!"
Anh ta ngã lăn quay ra giữa nhà. Đã vậy cơn tức giận của tên đàn em còn chưa nguôi nên hắn đá tiếp: "Tha này! Tha này! Mày nói nghe dễ quá nhỉ? Mày tưởng tiền đại ca tao đưa cho mày là lá khô, hửm?" Máu giận của hắn trào lên tới đỉnh đầu: "Sao lúc ôm tiền thì hí ha hí hửng? Mười tỉ bạc còn chê ít vòi vĩnh tới mươi lăm tỉ?"
"Dạ, oan cho em quá đại ca! Em thề em không thấy một xu nào!" Anh ta đưa tay lên đầu đảm bảo.
"Mọe nó! Đúng là chưa thấy quan tài chưa biết mùi tử thi là gì?" Hắn quay mặt ra lệnh cho thằng đàn em canh cửa: "Đầu đỏ! Đem dao phay vô đây cho tao! Hôm nay tao... phải thọc huyết nó!"
"Ối! Đừng đừng mà các anh ơi!" Thanh Hào lê lết tới trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-mot-doi-hoa-ra-chi-la-tam-bo/2786718/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.