Câu nói của cô nói nhỏ dần xen vào đó là tiếng ồn của giao thông đường phố, nên Đông Chinh Phong hoàn toàn không nghe thấy được gì. 
Khi tới nhà hàng mà Chinh Phong đặt trước, tất cả khách quan đều vắng tanh, chỉ có vài phục vụ đi ra tiếp đãi hai người. 
Đông Chinh Phong nắm tay cô đưa lên lầu vip để có không gian riêng tư, đây là nhà hàng Á Âu nên mọi thứ đều tiện nghi. Không gian dần ám muội khi cô nhìn thấy rượu vang, thịt bò bít tết. Hơn nữa cô còn nhìn thấy nến. 
Mẹ kiếp!!!! 
Không lẽ Đông Chinh Phong định tỏ tình mình? Chẳng lẽ trên xe vừa nãy mình yếu đuối quá khiến anh ta thương hại. Hãy nói với mình đây là bữa tối bình thường không mình sẽ chẳng biết làm thế nào cả. 
Đông Chinh Phong đã thấy được sự dè dặt của cô thể hiện qua khuôn mặt, anh bèn cất lời giải thích cho không gian đầy sự ám muội này: "Ngọc Thanh, đây là bố trí của nhà hàng, tôi đặt bàn ở đây có nói tôi dẫn một bạn gái đi ăn không ngờ họ lại bày trí như này, em thông cảm nhé" 
Mẹ kiếp!!??? 
Dẫn bạn gái đi ăn?? Thảo nào họ trang trí như này cũng đúng, hơn nữa anh quyền cao chức trọng, họ không nịnh nọt anh mới là vấn đề. Trong đầu Ngọc Thanh âm thầm chửi rủa vị Boss đại nhân của cô. 
"Lần sau ngài dẫn tôi đi ăn, thì cứ dẫn tôi đến thôi nhé, đừng có đặt bàn trước như vậy, tôi không quen lắm, với lại ngài nói dẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-mang-ten-em-bui-thi-thanh-hoa/3600449/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.