Hôm nay thật là vui quá đi!
Khả Như nhảy cẩn lên, ánh mắt lấp lánh như những vì sao sáng. Quả thật đây là lần đầu tiên trong đời mà cô bé được vui chơi thoải mái đến vậy. Cứ nghĩ đến liền không kìm nỗi được nụ cười.
Ây da có thể tối nay cô bé sẽ lại bị mất ngủ cả đêm vì niềm vui quá lớn.
- Được rồi, Khả Như chúng ta mau đi rửa tay thôi. Mọi người đang đợi cơm đó!
Tiểu Thừa Nam nhìn thấy Khả Như vui vẻ trong lòng cũng ngập tràn cảm giác hạnh phúc. Cậu nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé, sau đó cả hai cùng vào nhà tắm để vệ sinh chân tay. Tiếp đến là cùng dắt tay nhau đi đến bàn ăn.
Chỉ là khi đến nơi, Hoàng Kỷ Hạ đã đợi sẵn.
- Bà nội!
- Cháu...cháu chào bà!
Khả Như nhìn thấy người trước mặt trong lòng liền bắt đầu lo lắng. Cô bé biết bà nội của anh tiểu Nam không thích mình, nếu bây giờ cô ăn chung với mọi người thì dì chắc chắn sẽ bị bà mắng...
- Suy nghĩ cái gì, mau vào đây ngồi, ta không thích ăn đồ ăn nguội!
Thấy biểu cảm né tránh kia, Hoàng Kỷ Hạ cũng liền biết cô nhóc này vẫn còn sợ hãi mình.
Nhưng dẫu vậy bà cũng chẳng phải dạng người thuộc kiểu ngon ngọt, do đó thái độ đối với cô bé vẫn chỉ không mặn cũng chẳng nhạt.
- Vâng...vâng ạ!
Hai đứa trẻ cùng nhau ngồi vào bàn ăn, những người lớn biết tính tình của Hoàng Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-la-khi-gap-duoc-em/2962741/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.