Tớ...phải làm sao đây...
"....."
- Anh ấy cùng người kia thân mật như vậy....có phải là tớ không còn cơ hội hay không?
Khả Như càng nói giọng càng trở nên buồn bã tựa như một người đang dần mất đi tri giác.
- Cũng có thể....là hiểu lầm.
Dương Thần nhẹ giọng lên tiếng. Lúc nãy cả cậu và Khả Như chỉ thấy hình ảnh kia một lát thì đã quay lưng rời đi. Chưa biết chừng...có gì đó hiểu lầm thì sao?
- Hiểu lầm....cũng có thể là vậy...nhưng anh ấy không có tình cảm với tớ...đó là sự thật....
Khả Như rầu rĩ, ánh mắt dán chặt lên trần nhà, trong đầu không ngừng lặp đi lặp lại câu nói của Dương Thừa Nam.
"Bởi vì anh không yêu em!"
- Bởi vì anh ấy không yêu tớ...từ đầu đến cuối chỉ toàn là một mình tớ ngộ nhận...
Căn phòng cứ thế chìm trong yên lặng. Mặc kệ dòng chảy của thời gian tiếp tục trôi, hai con người mang trong mình những tâm sự riêng lẻ cứ thế lẳng lặng ngẫm nghĩ về người thương. Yêu đơn phương hóa ra là đau khổ như vậy...
...........
Sáng hôm sau tại trường đại học Cao Đặng.
- Khả...Khả Như!
Mang tâm trạng không mấy phấn khích tới trường. Khả Như vừa đặt chân vào cổng thì đã có một giọng nam vang lên.
- Có chuyện gì sao?
Khả Như nhìn cậu bạn cao hơn mình một chút, giọng nói có chút khàn khàn.
- Chuyện...chuyện hôm đó...bức thư tớ tặng cậu...cậu đã xem chưa?
Người kia có chút lắp bắp, khuôn mặt có phần ngại ngùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-la-khi-gap-duoc-em/2962710/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.