Cả hai người đàn ông còn lại trong phòng bất chợt đồng thanh phản đối.
- Sao lại không được?
Khả Như ngơ ngác nhìn hai người kia hỏi.
- Khụ! Em xem lại chính mình đi, em cũng là người bị tai nạn, do đó em cũng cần được người khác chăm sóc!
Dương Thừa Nam nghiêm giọng răn dạy.
Thật chất anh chỉ không muốn cô chăm sóc cho người con trai khác mà thôi....
- Phải đó! Phải đó! Đại tiểu thư à, còn về phần cậu chủ của chúng tôi cô không cần lo lắng đâu!
Tạ Hàm Ưng môt bên phụ họa nói thêm vào.
Đùa gì chứ, cậu đang muốn xem tên mặt lạnh kia bị nghiệp quật như thế nào nha! Do đó nếu để cậu chủ đáng yêu cho cô nhóc này chăm sóc thì không phải mọi thứ đều đổ vỡ sao? Vì thế nên Tạ Hàm Ưng này quyết liệt phản đối à nha!!
- Họ nói đúng đó, cậu phải lo cho chính mình trước đã! Chưa kể đến cậu còn hậu đậu hơn cả tớ! Để cậu chăm sóc, tớ cũng có chút hơi run sợ đó!
Dương Thần giả vờ lộ ra nét mặt sợ hãi khiến Khả Như không khỏi đỏ mặt ngượng ngùng.
- Cái đồ đáng ghét! Uổng công tớ lo cho cậu!
Khả Như thẹn quá hóa giận nên ngoảnh mặt không thèm để ý đến bạn mình khiến Dương Thần cuối cùng cũng không nhịn được mà bật cười vui vẻ.
- Mà....khoan đã...anh hình như là....người lúc nãy thì phải?
Bất chợt Khả Như nhìn Tạ Hàm Ưng rồi nói.
- Ặc! Đại tiểu thư à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-la-khi-gap-duoc-em/2962677/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.