À mẹ quên mất, thằng nhóc đó nhờ mẹ đưa cho con thứ này!
Liễu Như Ngọc như nhớ ra gì đó liền mở túi xách của mình ra tìm kiếm. Sau đó liền đưa cho cô một cái móc khóa có hình hai chú gấu nhỏ.
- Thằng nhóc đó cũng rất biết này nọ ấy chứ, nhìn cái móc này xem, nếu mẹ đoán không lầm thì chắc chắn nó là đồ đôi!
- Được rồi, chúng ta mau đi thôi!
Cầm cái móc khóa nhỏ, khóe môi Khả Như vô thức nhẹ cong lên. Trong trái tim cô cũng từng chút đập liên hồi. Có phải câu trả lời cô sắp tìm ra rồi chăng?
Nắm chặt chiếc móc khóa trong tay, Khả Như xoay lưng sau đó liền bước ra khỏi phòng bệnh.
"Chậc, cả gương mặt điều hiện ra sự yêu thích, con còn muốn dối lòng đến lúc nào đây cô ngốc..."
..........
- Hôm nay mẹ không đến công ty của ba sao?
Thấy mẹ mình có chút nhàn nhã hơn thường ngày nên Khả Như liền không khỏi thắc mắc.
- À phải rồi! Đúng là càng già càng lẩm cẩm mà! Mẹ quên nói với con, hôm nay con sẽ được ăn đồ ăn do ba con chuẩn bị!
Liễu Như Ngọc nháy mắt nhìn cô nói.
- Thật ạ?
Khả Như có chút không tin liền hỏi lại.
- Đương nhiên rồi, ông xã của mẹ đích thân ra tay đó!
Liễu Như Ngọc hào hừng nói.
- Đúng là lâu rồi con không ăn món của ba làm...
Khả Như xấu hổ gãi nhẹ mũi. Mấy năm nay vì công việc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-la-khi-gap-duoc-em/2962668/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.