Người đó là ai?
Cô khẽ hỏi.
- Lâm Gia Thi.....cũng là mẹ của Dương Quyền Triết.
Anh siết chặt vô lăng nói.
- Lúc đó vì biết hoàn cảnh của bà ta khó khăn, gia đình làm lụng cực khổ, một mình mẹ bà ta phải lo cho con cái nên bà nội liền không khỏi động lòng trắc ẩn. Tiếp đến là đưa bà ta về nhà, cho bà ta một công việc nhỏ. Ngoài ra khi biết bà ta có sở thích hội họa bà nội liền ở một bên ủng hộ. Giúp bà ta đăng ký khóa học.
Nghe những gì Dương Thừa Nam kể, Khả Như có chút không dám tin. Hóa ra bà nội cũng giống dì, từng cứu giúp cho người hoạn nạn. Thời gian đầu gặp bà cô cứ ngỡ bà thuộc kiểu tiểu thư con nhà danh môn do đó đối với những người thấp hèn liền có cái nhìn không tốt. Nhưng trải qua một thời gian cô lại nghĩ có lẽ là do bà khó tính với đa nghi quá mà thôi, thật không ngờ nguyên do lại xuất phát từ vết thương lòng trong quá khứ.
- Lúc đó, bà ta khi nào cũng kề cạnh bên bà nội, cả hai người khi ấy không khác gì chị em ruột. Tuy bà cố không thích bà ta nhưng cũng không nói gì vì dù sao bà ta ở trong Dương gia cũng không khác gì là khách, có khi là giống như người làm nên bà cố cũng không muốn quản. Còn về phía bà nội có lẽ là do hợp tính nên rất yêu quý bà ta, nội luôn bảo vệ người phụ nữ đó khỏi tai mắt của những kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-la-khi-gap-duoc-em/2962630/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.