Ý anh là Tiểu Linh hả?
Cô ngẫm nghĩ rồi hỏi.
- Ừm đúng rồi, là con nhóc đó! Em biết không, con bé ấy được nội nhận nuôi sau một năm em qua bên nhà cô chú Diệp. Anh nghe mẹ kể lại, con bé ấy được bà nội cho ăn một bữa cơm sau đó liền lỏn tỏn đi theo bà. Thấy con bé đáng yêu lại có chút ngây ngô bà cũng ưa thích nhưng lại bị bóng ma quá khứ bủa lấy do đó lúc đầu bà cũng như khi gặp em, tỏ ra khó chịu với nó.
- Sau đó thì sao?
- Hmm, con bé đó rất thích bà nội, lúc nào cũng đi theo bà. Bà có tỏ ra thế nào nó cũng không quan tâm. Cuối cùng thì chẳng biết từ lúc nào, con nhóc ấy đã ở bên cạnh bà đến tận bây giờ.
Khả Như nghe anh kể liền cảm thán gật đầu. Quả thật rất đúng với tính cách của Tiểu Linh.
- Mà sao, em thấy anh có vẻ khó chịu với em ấy vậy? Anh thù dai đến vậy hả?
Cô nhìn anh khẽ hỏi. Lần trước cũng là người này chọc tức cô bé chứ ai!
- Hừ!
Dương Thừa Nam hừ lạnh một tiếng. Ai bảo con nhóc đó không biết đúng sai đòi làm mai Khả Như của anh cho người khác làm gì!
- Tuy là anh không có thiện cảm với con nhóc đó nhưng ít ra nhờ có Hoàng Tiểu Linh mà bà nội cũng dần dần mở lòng hơn. Cũng như bà ấy luôn cười nhiều hơn.
Điều này anh thật sự vô cùng biết ơn Hoàng Tiểu Linh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-la-khi-gap-duoc-em/2962602/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.