Tự chủ của Hạ Hoằng Huân bị khiêu khích mạnh mẽ, nếu không phải sự thậtrành rành trước mắt, anh vốn không tin mình sẽ khát vọng một người congái đến như thế. Khi anh khó khăn tự động đặt bàn tay to đầy vết chailên phần ngực mềm mại của Mục Khả, anh thật sự có chút không kìm chếđược rồi.
Cảm thấy anh thở ngắn mà hổn hển, tim Mục Khả đập thình thịch mà rối loạn,bàn tay mềm mại không xương của cô phủ lên sống lưng mạnh mẽ của anh,dánh vẻ đáp lại rụt rè khiến cô trở nên vô cùng mảnh mai. Một động tác ỷ lại đơn giản lại khiến cho cổ họng Hạ Hoằng Huân rên một tiếng thở trầm thấp mà gấp gáp. Tay anh không tự chủ dùng sức, nặng nề vuốt ve MụcKhả, hôn rất sâu mút lấy cánh môi mềm mại của cô, triền miên lại vộivàng......
Nhiệt độ cơ thể anh nhanh chóng tăng cao, bàn tay nóng đến gần như làm cô bịbỏng. Khát cầu rõ ràng mãnh liệt như vậy, là dục vọng nguyên thủy nhấtcủa loài người. Nhiệt độ nóng bỏng khác thường đột nhiên tới khiến MụcKhả theo bản năng giãy dụa muốn thoát khỏi đụng chạm của anh, lại đổilấy cái ôm càng chặt hơn. Cô nghe thấy Hạ Hoằng Huân khàn khàn cảnh cáo: “Đừng lộn xộn!”
Giật mình khi cảm thấy dục vọng phái nam của anh đang chạm vào thân thể cô,Mục Khả sợ đến không dám cử động, cả người nhũn ra nhắm chặt mắt mặc cho môi lưỡi anh xâm nhập lãnh địa của cô, từ sâu đến cạn, từ gấp đến chậm, dần dần trở nên dịu dàng.
Lý trí còn sót lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-ban-khong-trung-bia/2314183/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.