Lúc thân mật:
Thoát khỏi “Vòng vây” của anh, cô uất ức nói: “Môi đã bị anh cắn nát rồi, không biết nhẹ một chút sao, đồ thô lỗ ——”
Anh đi tới nhìn nhìn, có chút đau lòng: “Xin lỗi, anh đã quên loại động tác chiến thuật thông thường như hôn môi này cần chú ý đến nội dung trọngđiểm hơn.”
Gỡ bàn tay anh đang vươn qua ôm lấy cô ra, cô nhảy ra thật xa mà tố cáo:“Anh xem đi, ở chung với anh trình độ cảnh giác tuyệt đối không thua kém gì việc sẵn sàng chiến đấu.”
Bất mãn sự với “Kháng cự” của cô, anh theo thói quen nhíu lông mày: “Nếuem hành động nghe theo chỉ huy thì anh cũng đâu cần dùng sức mạnh tấncông. Tránh xa như vậy để làm gì, xem anh là kẻ địch à? Qua đây!”
“Không qua! Dám thi hành bạo lực, em sẽ thông báo cho toàn quân của anh.” Côbướng bỉnh ném cái gối ôm qua, nhảy dựng lên đẩy cửa chạy ra ngoài.
Khi tiến hành trao đổi:
Sau khi kết thúc sự thân mật ngọt ngào, cô nhíu đôi mày thanh tú lầm bầm:“Em đã trở thành vật phẩm quân dụng của anh, nhưng anh lại là tài sảnchung thuộc về quốc gia và nhân dân, thật không công bằng mà.”
Nhéo nhẹ khuôn mặt mềm mại của cô, anh nhịn không được nở nụ cười: “Bây giờđã nhận ra rồi hả? Không tệ, có tiến bộ. Sống chung với anh, tố chất cánhân của em đã được nâng cao nhanh chóng.”
Kỳ lạ, vẻ mặt cợt nhả không phải là tác phong của anh mà? Cô trừng mắtnhìn anh: “Chú Giải Phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-khong-ban-khong-trung-bia/2314075/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.