Chương trước
Chương sau
Phương Hạo thấy Lạc Y Sương còn ngủ không muốn phá giấc ngủ của cô, anh hôn lên trán cô một cái rồi mới đi đến sân bay. Trước khi đi anh còn dặn quản gia rất kĩ lưỡng, từ những thứ nhỏ nhặt của Lạc Y Sương
Anh còn dặn quản gia không cần gọi cô dậy, gọi trể một tí, hôm qua anh hành cô như thế xem ra rất mệt
Lạc Y Sương thức giấc là lúc 9 giờ sáng, cô biết giờ này xem ra anh đang trên máy bay rồi. Cô bước xuống giường bên dưới truyền đến cảm giác đau. Cô vệ sinh cá nhân sau đó mới dùng bữa sáng rồi lên nghĩ
Vừa nằm được một chút điện thoại cô reo lên, là Phương Hạo gọi. Lạc Y Sương nhanh chóng ấn nút nghe
“ Alo ”
“ Thức rồi sao? ” Giọng Phương Hạo bên kia vang lên
“ Vừa mới thức ” Giọng Y Sương đầy mệt mỏi trả lời anh
“ Em ăn uống xong thì nhớ nghĩ ngơi sớm, có thời gian anh sẽ gọi cho em ” Phương Hạo giọng có chút dịu dàng đối với Y Sương
“ Em biết rồi anh nhớ giữ gìn sức khoẻ ” Y Sương cũng gật gù mà trả lời anh
Nói xong cả hai liền cúp máy Phương Hạo thì bước vào công việc còn Y Sương lại ngủ ngon lành
Ở phía Phương Hạo chưa gì anh lại dâng lêb cảm giác nhớ Lạc Y Sương, cầm điện thoại lên muốn bấm số gọi cho cô nhưng lại sợ cô đang ngủ anh gọi như vậy cô sẽ rất khó chịu khi ngủ không thẳng giấc
Phương Hạo lúc này mới nhận ra, anh yêu Mộc Đồng nhưng Lạc Y Sương lại chiếm được một phần vị trí quan trọng trong tim anh, không thể ngừng yêu Mộc Đồng cũng không thể rời khỏi Y Sương
Bây giờ anh phải làm sao đây? Chẳng phải mọi thứ đang tốt đẹp hết sao? Sao đột nhiên lại rơi vào tình cảnh này. Phương Hạo chưa từng nghĩ sẽ yêu Lạc Y Sương, cũng chưa từng nghĩ sẽ đáp lại cô nhưng giờ đây cô đối với anh rất quan trọng, anh cảm giác như thời gian ngưng đọng không còn trôi nữa
Đến tận tối điện thoại anh hiện lên tin nhắn là của Y Sương gửi đến hỏi anh đã ăn gì chưa. Trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác vui vẻ ấm áp
[ anh ăn rồi ]
[ Anh nhớ hạn chế hút thuốc đi nhé không tốt, kẹo em để trong ngăn nhỏ ở một góc, khăn tắm được đặt kế bên, à đôi dép bông em cũng đã để sẵn cho anh. Đừng có tắm bằng nước lạnh đấy ] Lạc Y Sương nói một tràn đầy sự dặn dò anh đủ thứ
Phương Hạo chỉ biết mỉm cười nhìn tin nhắn không trả lời mà gọi thẳng video call cho cô luôn. Anh thật sự muốn biết vẻ mặt của cô hiện giờ
Vừa bật lên đập vào mắt cô là Phương Hạo đang không mặc áo để lộ cơ thể săn chắc cùng với gương mặt yêu nghiệt của mình
Lạc Y Sương liền nói nhỏ “ Đồ yêu nghiệt ”
“ Anh nghe đấy ” Phương Hạo chăm chú nhìn cô đang dựa vào thành giường để nói chuyện với anh
Lạc Y Sương nghe thấy vậy liền có chút chột dạ, tai Phương Hạo thính thật như thế cũng nghe thấy
“ Anh không định đi ngủ sao? ”
“ Không nói chuyện với em xong thì anh ngủ ”
Lạc Y Sương mặc chiếc váy ngủ hai dây màu hồng nhạt, dù chỉ nhìn qua màng hình điện thoại cũng đủ khiến Phương Hạo không kiềm chế được mà muốn ăn cô ngay chỉ tiết là không thể
“ Em ngủ đi! Anh giải quyết công việc một tí sẽ ngủ sau ” Phương Hạo thấy mí mắt cô sụp liền nói với cả anh cũng muốn kết thúc cuộc hội thoại này sớm nếu không anh sẽ không kiềm chế được nữa đâu
Lạc Y Sương gật đầu nằm xuống giường. Phương Hạo cứ nghĩ cô tắt máy nên để điện thoại lên bàn sau đó cầm lấy laptop xem tài liệu. Còn cô buồn ngủ đến nơi rồi không thèm tắt máy mà để sang một bên vì cứ nghĩ Phương Hạo sẽ tắt
Cho đến khi Phương Hạo cất đi laptop nhìn xuống đập vào mắt anh là cô đang ngủ, điện thoại vẫn còn bật chưa tắt máy. Phương Hạo liền cầm lên chuph màng hình lại vài tấm sau này hâm doạ cô
Anh cũng không tắt máy mà đặt máy kế bên mình sau đó mới chiềm vào giấc ngủ, để như vậy mới biết được Lạc Y Sương khi ngủ không có anh sẽ như thế nào
( mình ôn thi tuần cuối rồi hic nên mình sẽ up cách ngày nha mn qua thi mình sẽ up nhiều hơn)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.