Sau khi chào tạm biệt Lục Hạ, cô và anh đi lên văn phòng để lấy một số đồ cần thiết mang về nhà. Trên đường đi, cô nói rất nhiều về sự ngưỡng mộ dành cho Tô Lục Hạ.
- Anh thấy không? Cô ấy thật sự tài giỏi! Em không thể tin nổi từ một cô bạn cũ giờ đã trở thành chủ tịch một công ty lớn như vậy
Cô hào hứng kể.
Anh chỉ gật đầu, vẫn giữ im lặng. Anh đang suy nghĩ nhiều hơn là nói, lòng cảm thấy trăn trở về những điều mà Lục Hạ đã đạt được. Cảnh tượng Lục Hạ tự tin và rạng rỡ khiến anh không khỏi so sánh với chính bản thân mình.
- Em thật sự muốn học hỏi từ cô ấy
Cô tiếp tục.
- Cảm giác như mọi thứ đến với cô ấy rất tự nhiên. Chắc chắn có nhiều điều mà em có thể rút ra từ kinh nghiệm của cô ấy.
Anh chỉ im lặng lắng nghe, đôi mắt anh hướng về phía trước, trong lòng có chút chua xót. Anh biết rằng Lục Hạ không chỉ tài năng mà còn có một tầm nhìn rõ ràng, điều mà anh vẫn đang tìm kiếm cho bản thân.
Cuối cùng, khi đến văn phòng, cô quay sang nhìn anh:
- Anh sao vậy? Nghe em nói anh có vẻ không mấy vui vẻ?
Anh thở dài, quyết định chia sẻ phần nào suy nghĩ của mình:
- Anh chỉ đang nghĩ… có lẽ anh cũng cần phải cố gắng nhiều hơn để không bị tụt lại phía sau.
Em mỉm cười an ủi:
- Đừng lo, mỗi người có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-den-tu-gian-don/3576090/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.