Sau khi Nhất Phong rời đi, Vũ Uyên cảm thấy nhẹ nhõm nhưng cũng đầy bối rối. Một lúc sau, Tiêu Dương Kì xuất hiện tại cửa, hôm nay xe cô bị hư nên Dương Kì đến đưa cô đi làm.
Khi nhìn thấy cô, anh chợt nhận ra có điều gì khác thường. Vẻ mặt cô có chút mệt mỏi, và hương súp vẫn còn vương vấn trong không khí.
- Sáng nay có chuyện gì xảy ra vậy? Cô có vẻ không ổn.
Tiêu Dương Kì hỏi, ánh mắt lo lắng.
Vũ Uyên ngập ngừng, nhưng cuối cùng vẫn nói:
- À, Nhất Phong đến mang súp cho tôi thôi.
Nghe vậy, Tiêu Dương Kì chợt cảm thấy một nỗi ghen tuông khó chịu. Dù chưa phải là gì của nhau, nhưng anh không thể kìm chế cảm xúc của mình.
- Nhất Phong? Sao anh ta cứ làm phiền cô vậy? Cô không cần anh ta giúp đâu.
Vũ Uyên nhìn anh, cảm thấy sự quan tâm nhưng cũng nhận ra sự ghen tuông trong giọng nói của anh.
- Anh ấy chỉ muốn giúp thôi. Tôi nghĩ anh ta không có ý gì xấu.
Tiêu Dương Kì hít sâu, cố gắng giữ bình tĩnh.
- Tôi chỉ muốn đảm bảo cô được an toàn. Nếu cần gì, cô có thể gọi cho tôi. Tôi luôn ở đây bên cô
Câu nói của Tiêu Dương Kì khiến em cảm động. Vũ Uyên nhìn anh với ánh mắt trân trọng, nhưng vẫn không khỏi băn khoăn về cảm giác của mình.
- Tôi biết rồi. Cảm ơn, Tiêu Dương Kì.
Khi hai người rời khỏi nhà đến công ty, Tiêu Dương Kì đi bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-den-tu-gian-don/3576080/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.