Sau khi Nhất Phong rời đi, cảm xúc trong căn nhà dường như vẫn lắng đọng. Một lát sau, chuông cửa lại vọng lên, khiến Vũ Uyên lạnh lùng nhìn về phía cửa. Tuy nhiên, khi cô mở cửa, thay vì Nhất Phong, một bóng dáng quen thuộc hơn là Tô Bội Chi xuất hiện trước mặt cô, cầm trong tay một túi nhựa màu xanh lá cây.
- Tô Bội Chi? Sao cậu lại đến đây?
Vũ Uyên hỏi, giọng có chút ngạc nhiên.
Tô Bội Chi cười tươi, đưa túi thịt bò cho Vũ Uyên.
- Biết sao không, hôm nay tớ đi siêu thị thấy thịt bò ngon nên mua luôn cho cậu. Đừng lo lắng, chỉ là quà nhỏ thôi.
Vũ Uyên nhìn Tô Bội Chi, mỉm cười nhẹ.
- Cảm ơn Bội Chi nhiều nhé. Có lẽ tớ cũng cần nấu một bữa ăn ngon cho bản thân sau một ngày dài vào ngày mai. Ngày mai phải ở lại họp về quy trình mẫu mã sản phẩm, mệt mỏi thật
Tô Bội Chi gật đầu đồng ý.
- Đúng rồi đấy, cậu cần phải ăn uống đủ đầy và nghỉ ngơi. Nếu có chuyện gì thì nói với tớ nhé, tớ luôn ở đây để giúp đỡ.
Với sự ấm áp từ Tô Bội Chi, không khí trong căn nhà dường như trở nên nhẹ nhàng hơn sau những biến cố vừa qua.
- À mà, nãy tớ có thấy Nhất Phong ở bãi đậu xe dưới hầm. Cậu có biết điều đó không?
Tô Bội Chi nói với vẻ mặt căng thẳng, Vũ Uyên có chút khó xử nên im lặng, sau cùng cô vẫn quyết định nói hết ra những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-den-tu-gian-don/3576075/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.