Dương Kì cẩn thận mang tách cà phê nóng hổi đến bàn làm việc của Vũ Uyên. Anh đặt nhẹ nhàng xuống bàn và mỉm cười:
- Đây là cà phê của cô, tôi đã bỏ ít đường như cô yêu cầu
- Cảm ơn cậu, Dương Kì
Vũ Uyên mỉm cười đáp lại, mắt vẫn chăm chú vào màn hình máy tính.
Vũ Uyên nhấp một ngụm cà phê, cảm nhận vị đắng nhẹ và hơi ấm lan tỏa, giúp cô cảm thấy tỉnh táo hơn. Cô quay trở lại với đống tài liệu và slide thuyết trình, tập trung cao độ vào công việc. Bài thuyết trình ngày mai rất quan trọng và cô muốn chắc chắn rằng mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ.
Thời gian trôi qua, văn phòng dần trở nên yên tĩnh hơn khi đồng nghiệp lần lượt ra về. Nhưng Vũ Uyên vẫn ngồi đó, tiếp tục làm việc. Ánh đèn bàn chiếu sáng khuôn mặt cô, hiện rõ sự tập trung và quyết tâm. Màn hình máy tính phản chiếu ánh sáng xanh mờ nhạt, cùng với tiếng gõ phím đều đặn tạo nên một không gian làm việc yên tĩnh nhưng đầy năng lượng.
- Cô ăn gì chưa? Có muốn uống chút gì không?
Dương Kì hỏi, trong mắt anh thể hiện sự quan tâm
- Không cần đâu, cậu về nhà đi. Tối nay tôi sẽ ở lại công ty
Vũ Uyên dứt khoát nói, cô vẫn phải làm cho xong
Đến khi kim đồng hồ chỉ 10 giờ đêm, văn phòng chỉ còn lại mình Vũ Uyên. Cô kiểm tra lại từng trang slide, chỉnh sửa những điểm cần thiết và chuẩn bị các tài liệu phụ trợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-den-tu-gian-don/3576068/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.