Mà … dù sao tớ cũng sắp sang Pháp rồi, hôm nay là bữa cuối ở Trung Quốc, cũng như là đến để chào tạm biệt cậu đi.Tiêu Dương Kì nằm trên giường bệnh, cảm thấy một chút xao xuyến khi nghe tin Vũ Uyên sắp sang Pháp làm việc và định cư. Hai người bạn đã quen nhau từ hồi từ nhỏ, cùng nhau trải qua nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Nhưng giờ đây, cuộc sống đưa họ đi hai hướng khác nhau.
- Thật sự? Pháp à?
Dương Kì nhìn Vũ Uyên với ánh mắt tràn đầy sự ngạc nhiên và buồn bã.
Vũ Uyên gật đầu, nụ cười thoải mái nhưng cũng có chút hối tiếc trên môi.
- Đúng rồi, Dương Kì. Tớ đã suy nghĩ kỹ và quyết định bắt đầu một cuộc sống mới ở đó. Cơ hội làm việc tốt và môi trường sống thoải mái hơn.
Dương Kì không trả lời ngay, cậu nhìn vào đôi mắt của Vũ Uyên với sự thấu hiểu. Cuộc trò chuyện bỗng dưng lặng im, những khoảnh khắc của quá khứ như nhấp nhô trong suy nghĩ của cả hai
Sau một hồi im lặng, Dương Kì lắng nghe tiếp, nụ cười nhẹ nhàng trên môi.
- Tớ hiểu rồi. Pháp chắc chắn sẽ mang lại cho cậu nhiều cơ hội mới và trải nghiệm thú vị. Tớ thực sự vui mừng cho cậu
Vũ Uyên nhẹ nhàng nắm lấy tay Dương Kì.
- Cảm ơn nhiều. Cậu luôn là người bạn đồng hành đáng tin cậy. Dương Kì, chúng ta sẽ luôn giữ liên lạc nhé?
Dương Kì gật đầu, nụ cười ngập tràn trên môi.
- Tất nhiên là vậy. Dù ở nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-den-tu-gian-don/3576063/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.