🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Reng...reng."



Tiếng chuông báo thức đều đặn vang lên mỗi khi đồng hồ điểm bốn giờ sáng, Trần Thư Ý rời khỏi vòng tay ấm áp của Hà Đông Quân ngồi dậy thì bất ngờ bị anh ôm chặt.



"Ngủ thêm chút nữa đi em, vẫn còn sớm mà." Hà Đông Quân không muốn mất đi thân thể mềm mại trong lòng, cố chấp không cho vợ rời giường.



Trần Thư Ý kéo cánh tay trên eo mình ra, yếu ớt nói: "Anh buông em ra đi, dậy muộn mẹ lại mắng em mất."



Nghe Thư Ký nhắc đến mẹ mình, Hà Đông Quân có chút bất mãn buông cô ra, miệng lẩm bẩm câu gì đó nghe không rõ rồi kéo chiếc chăn phủ kín đầu mình tiếp tục ngủ.



Trần Thư Ý nhìn tấm chăn nhô cao trên giường giây lát rồi đi ra khỏi phòng.



Trần Thư Ý vừa bước chân xuống tầng một, thì bà Tuyết Mai cũng từ trong phòng ngủ bước ra, cô có chút chột dạ sợ bản thân dậy trễ vài phút khiến bà không hài lòng, nhỏ giọng nói: "Mẹ dậy sớm vậy? Đêm qua mẹ ngủ không ngon giấc ạ?"



Nguyễn Tuyết Mai nhìn con dâu cười hiền hậu: "Mẹ thấy đêm qua con thức khuya làm việc, nên dậy sớm nấu đồ ăn sáng đấy chứ."



"Con ở đây rồi mẹ vào phòng nghỉ ngơi đi ạ." Trần Thư Ý dường như không mấy tin tưởng vào đôi tai của mình, ngây ra một lúc mới lễ phép đáp lại.



Nguyễn Tuyết Mai gật đầu: "Con đã nói vậy thì mẹ vào phòng đây."



Bà ta xong người đi vào phòng, đi chưa được hai bước thì quay đầu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-dau-chi-minh-em-vun-dap/2921433/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.