Đêm đó, sau khi Trần Thư Ý hoàn tất công việc tắt máy tính lên giường nghỉ ngơi, Hà Đông Quân khẽ ôm lấy cô thì thầm bên tai: 
"Thư Ý hay là chúng ta chiều theo ý mẹ sinh con đi, vấn đề kinh tế anh cố gắng hơn là được." 
Ánh mắt Trần Thư Ý thoáng hiện lên tia ảm đạm, chẳng trách bảo sao Hà Đông Quân mãi không về phòng hóa ra là cùng mẹ anh thảo luận vấn đề này. 
Hà Đông Quân cái gì cũng tốt, chỉ duy nhất việc luôn luôn thuận theo ý mẹ mình thì không. 
Cô không phải không muốn sinh con cho anh, nhưng trong hoàn cảnh này mang thai đồng nghĩa với mất việc, điều này khiến cô băn khoăn, với tính cách mẹ chồng một người con dâu không có kinh tế chỉ thêm miệt thị mà thôi. 
Thấy Thư Ý im lặng, Hà Đông Quân trở mình ngồi dậy bật đèn: "Anh biết em đang lo lắng điều gì, nhưng mẹ đang mong có cháu, có đứa nhỏ rồi tình cảm giữa em và mẹ tự nhiên cũng tốt lên." 
Trần Thư Ý nhìn sâu vào đôi mắt Hà Đông Quân, thấy anh đang mong chờ câu trả lời của mình thì không lỡ phản đối. 
Cô theo anh ngồi dậy, cùng anh cân nhắc vấn đề sức khỏe trước sinh sản. 
"Trước tiên em và anh tới bệnh viện kiểm tra sức khỏe được không? Hiện nay nhiều cặp vợ chồng đều làm vậy để tăng khả năng mang thai." 
Thấy Thư Ý bằng lòng, Hà Đông Quân cong môi cười vui vẻ làm gì còn quan tâm đến những chuyện khác nữa. 
Anh ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-dau-chi-minh-em-vun-dap/2921417/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.