Editor: YuuSau khi xác nhận chuyện mang thai, Khương Hoan Du và Dư Thâm Lam dần dần bình tĩnh lại, bây giờ họ phải đối mặt với một chuyện quan trọng nhất.
Khương Hoan Du và Dư Thâm Lam ngồi trên ghế sofa. Cô quay sang nói với Dư Thâm Lam: “Bây giờ đã có con rồi, chúng ta không thể trốn tránh ba mẹ em nữa.”
“Ừ.” Dư Thâm Lam cũng đồng tình. Cậu để Khương Hoan Du tựa vào người mình, nói: “Ngày mai chúng ta tới gặp họ để nói chuyện đi.”
“Này, như vậy cũng quá nhanh rồi, em còn chưa chuẩn bị gì cả. Từ lúc ở bệnh viện đến giờ, em vẫn luôn trong tình trạng ngây ngốc.”
“Nhưng… Đây là chuyện vui của chúng ta, là sự ngạc nhiên của chúng ta.”
“Điều đó là chắc chắn, nhưng em vẫn có chút suy nghĩ chưa được thông suốt.”
“Cái gì?”
Khương Hoan Du ngẩng đầu lên khỏi người Dư Thâm Lam, nhìn chằm chằm vào mắt cậu, nói: “Chúng ta rõ ràng có sử dụng biện pháp, làm sao có thể phát sinh được chuyện này chứ?”
Một tia chột dạ lóe lên trong đáy mắt Dư Thâm Lam, và cái sự chột dạ này cũng rất nhanh bị Khương Hoan Du phát giác.
Dư Thâm Lam nói: “Thật ra, có một lần không sử dụng, chính là lần cách đây hai tháng…”
“Sao có thể?! Sao em không biết chứ!”
“Lúc đó vào thời điểm then chốt thì “áo mưa” bị trượt ra, sau đó, anh cũng cởi nó ra luôn…”
“Tại sao anh lại không nói cho em biết!”.
||||| Truyện đề cử: Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc! |||||
“Anh sợ em biết sẽ lại uống thuốc. Không phải em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-xanh-lam/526499/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.