Editor: YuuRừng núi mùa đông rét buốt, những ngọn núi cùng rừng dốc vây quanh con đường dường như không thể nhìn thấy điểm cuối.
Khương Hoan Du đưa Dư Tiên Thiều tới gặp Như Nhược Thủy. Cô im lặng suốt cả đường đi, Dư Tiên Thiều cũng im lặng.
Trước đó, Khương Hoan Du đã hỏi qua Dư Thâm Lam, liệu cô có thể đưa Dư Tiên Thiều tới gặp Như Nhược Thủy một lần không. Dư Thâm Lam đã đồng ý.
Cậu cũng cảm thấy rằng, thật ra chuyện này cũng nên để cậu phải đồng ý.
Như Nhược Thủy đi đến như bây giờ, Dư Tiên Thiều đúng thật là phải chịu trách nhiệm. Mà cuộc hôn nhân của ông và Từ Uyển Khanh đã không còn cách nào có thể tiếp tục được nữa, nên cũng không cần phải miễn cưỡng.
Tết đã đến gần, các nhân viên trong bệnh viện đang bận rộn dọn dẹp vệ sinh, rất nhiều đèn lồng được trang trí trong khu điều dưỡng vắng vẻ.
Dì Vương biết Khương Hoan Du đang đến, sớm đã chở ở cổng. Khi thấy xe của Khương Hoan Du đến, bà ấy đã vẫy tay với cô.
Sau khi nhìn thấy dì Vương, Khương Hoan Du đỗ xe sang một bên, nói với Dư Tiên Thiều: “Đây là dì Vương, là người đã chăm sóc cho chị họ cháu suốt thời gian qua. Sinh hoạt hàng ngày của chị họ đều là dì ấy chăm lo cho.”
Dư Tiên Thiều gật đầu, hỏi Khương Hoan Du: “Một lát nữa chú có thể gặp trực tiếp cô ấy sao?”
“Nhìn dáng vẻ của dì Vương, tình trạng của chị họ hôm nay có vẻ tốt. Nhưng lát nữa sau khi gặp chú xong, chị ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-xanh-lam/526490/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.