Editor: YuuĐã ba ngày không thể liên lạc được với Dư Thâm Lam, Khương Hoan Du rốt cuộc không thể kìm chế được nữa.
Sáng sớm, cô đi lên tầng tìm Khương Việt. Khương Việt vừa mới tỉnh ngủ, đầu tóc vẫn còn rối bù như tổ quạ.
“Chị, chị làm gì sớm vậy?”
“Chị…Chị có việc muốn hỏi em một chút.”
“Có chuyện gì vậy?”
Khương Việt ngáp một cái, muốn Khương Hoan Du đi vào trong rồi nói. Nhưng Khương Hoan Du vẫn đứng ở cửa, muốn nói gì đó lại thôi.
Khương Việt cảm thấy biển hiện của Khương Hoan Du có chút kỳ lạ, bắt đầu lo lắng: “Chị, đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Mấy ngày nay, em có liên lạc với Dư Thâm Lam không?”
“Dư Thâm Lam? Sao tự nhiên chị lại hỏi em cái này? Mấy ngày nay em không liên lạc với cậu ấy. Nhưng không phải hai người đang yêu nhau, hẳn là ngày nào cũng ——”
Khương Việt đang nói, lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cậu ta hỏi Khương Hoan Du: “Hai người…Không phải là đang cãi nhau chứ?”
“Không, chỉ là đột nhiên không liên lạc được với cậu ấy…” Khương Hoan Du mỉm cười, nhưng cô lại cụp mắt xuống, trông rất thất vọng.
“Sao đột nhiên lại không liên lạc được với cậu ấy? Chị tới nhà tìm cậu ấy chưa? Còn cả nơi làm việc nữa, chị đi hỏi chưa?”
“…Chưa.”
“Đợi em một chút, em thay quần áo rồi sẽ đi cùng chị.”
Khương Hoan Du ngăn Khương Việt lại, giả vờ như không có chuyện gì, mỉm cười nói: “Không cần đâu, chị tự tìm một mình là được rồi.”
Khương Việt không yên tâm, nói: “Thật sự không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-xanh-lam/526487/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.