Có ai cảm thấy tôi rất đanh đá không nhỉ, còn Phúc của tôi lại quá hiền lành. Tính cách của chúng tôi quá trái ngược nhau, nhưng có lẽ cũng vì thế nên mới thu hút nhau đó. À thực ra là chỉ tôi bị thu hút thôi, Phúc sợ tôi ra mặt. Bằng chứng là chính vì sợ tôi đánh, nên nó mới đành ngậm ngùi chấp nhận làm bạn nhảy của tôi.
Hôm ấy mẹ đưa tôi đến trường từ rất sớm. Tôi mặc chiếc váy hồng mẹ mới mua cho mấy hôm trước, chỉ để dành hôm nay mặc thôi. Chiếc váy công chúa có cái nơ to ở eo hình như chẳng hợp với mái tóc ngắn như con trai của tôi chút nào. Các mẹ thường nghĩ con gái sẽ thích màu hồng hay sao ấy, nên mẹ mua cho tôi nhiều váy áo màu hồng, nhưng sự thật là tôi thích màu xanh lá cây cơ. Chẳng qua vì hôm nay là dịp đặc biệt, cho nên tôi quyết định sẽ mặc cái váy này, để cho giống con gái một chút.
Bạn nhảy của tôi đến rồi kìa. Nó đang ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi của nó. Tôi tạm biệt mẹ rồi lon ton chạy tới chỗ nó, nheo mắt nhìn một lượt từ đầu đến chân nó. Nó mặc một chiếc áo dài tay, trước ngực là một gấu màu nâu to đùng, tôi nhớ mãi con gấu đấy đến tận bây giờ. Chiếc áo này làm cho làn da trắng của nó càng trở nên rõ rệt.
Nó trắng hơn tôi, đó là điều tôi thích ở nó, nhưng cũng là điều tôi ghét ở bản thân mình. Vì tôi có làn da ngăm đen như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-toi/3450406/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.