Mạc Ngôn nghe tiếng rì rầm kia liền thấy kinh hãi. Anh bước vào bể quả nhiên nhìn thấy cậu nhóc Lưu Tiểu Nguyên nghịch ngợm hay gây sự kia vừa tắm rửa vừa vui vẻ ca hát, toàn bộ bể nước chỉ có mình cậu thảo nào lại tỏ ra vui vẻ như thế. Mạc Ngôn nhịn không được cong khóe miệng, tên nhóc quậy phá này đúng là lắm trò, thế mà dám quậy tới phòng tắm của giảng viên. Anh mỉm cười ngồi xuống sau cậu, dù bận vẫn ung dung tựa vào cạnh ao nhìn ngắm.
Mặt nước vang lên một tiếng vang nhỏ dễ nghe, gợn sóng dập dềnh từng đợt nhẹ nhàng đập vào tấm lưng bóng loáng của Lưu Tiểu Nguyên. Ngọn sóng nhỏ bồng bềnh thật khiến Lưu Tiểu Nguyên cảm thấy tự tôn trong lòng đang bị tổn thương. Nước càng ngày càng nóng.
Vòng tay ôm chặt cơ thể, lộ đầu ra khỏi mặt nước, hơi thở của Lưu Tiểu Nguyên nhẹ nhàng không phát hiện ra tần suất. Ông trời thật ác độc, sao lại cố tình đưa anh tới đây chứ! Mình còn chưa đủ xui xẻo sao? Giờ thì hay rồi, vụng trộm chạy tới địa bàn của người ta tắm rửa, cái gì cũng bị thấy hết rồi! Mình còn mặt mũi nào gặp ai nữa đây? Lưu Tiểu Nguyên hối hận kêu to trong lòng, sao lúc đó lại cởi sạch sẽ hết, nếu để lại quần chip thì không tới mức bây giờ muốn đứng cũng không được.
Lưu Tiểu Nguyên cố gắng lui người trong nước nhưng nước rất trong, căn bản không che nổi thân hình trắng trẻo kia, ngược lại làn da bị nước làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-tieu-hai-tu-luu-tieu-nguyen/1921262/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.