Nhìn thất tất cả mọi người đang đứng trước mặt mình. Có cả hai vợ chồng họ Lam cùng với ba mẹ và chồng mình khiến mặt mày Liễu Trân tái mét. Mấy vết nhăn trên gương mặt cứng đờ lại. Miệng lắp bắp không nói nên lời. 
- Sao? Bất ngờ lắm đúng không? Anh Liễu, anh thấy rồi đó! Con gái anh hết thuốc chữa rồi! 
Điệp Vĩnh Y cười lạnh, vẻ mặt lạnh lùng đối diện với đứa con dâu. Mà Liễu lão gia một bên cũng không biết phải giấu đi mặt mũi thế nào. Ông nhìn con gái với ánh mắt vô cùng thất vọng. Liễu Trân năm nay đã ngoài bốn mươi rồi. Cái tuổi cũng không còn nhỏ nhỏi gì nữa! Sao có thể làm ra mấy chuyện thất đức như vậy? 
Bất chợt Liễu Trân như hiểu ra gì đó. Bà ta không che giấu nổi sự khó tin nơi đáy mắt. Kế hoạch của bà ta…kế hoạch của bà ta không lẽ… 
- Ba con…con vì lòng tham che mờ mắt mà thôi! Con…con… 
Chát! 
Liễu Trân còn đang định biện minh cho hành động của mình thì đã bị Lương Kỳ tiến tới tát thăng vào mặt. 
- Con khốn… 
- Liễu Trân! Hòa Hòa và Đồng Đồng đã làm gì cô chứ? Sao cô có thể tàn nhẫn như vậy? Hai đứa nhỏ rốt cuộc đắc tội gì với cô hả? 
Lương Kỳ giận đến run người. Ban đầu bà vốn dĩ chỉ nghi hoặc mà thôi cho đến khi Điệp Vĩnh Y đưa tất cả mọi người đến đây thì mọi chuyện mới vỡ lẽ. Vốn biết tâm địa người đàn bà này độc ác như vậy. Nhưng bà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398965/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.