Lam Khải Lương không biết khắc tiếp theo hắn phải làm thế nào. Hắn chỉ biết hắn cần rượu vì hắn cảm thấy khó chịu, tâm trạng vô cùng áp bức rồi tệ. Tâm trạng giờ đây còn tệ hơn cả lúc hắn biết tin Lạc Thất rời đi hay thậm chí là khi biết tin y đã có gia đình. Tâm trạng hắn giờ đây thật tệ…tệ đến mức cả hắn cũng hoài nghi chính mình…không ngờ sẽ có ngày hắn vì Vĩnh An Hòa mà cảm thấy bức bối, sẽ có ngày hắn vì sự biến mất của cậu mà như mất đi tất cả sự sống…hắn mơ hồ, cảm thấy giờ đây chính mình thật kỳ lạ…
Bất giác chuông điện thoại của hắn rung lên. Tiếng chuông không ngừng len lỏi càng khiến tâm trí hắn phiền loạn. Muốn vứt đi cái thứ phiền phức đó thì bất giác tầm mắt hắn va phải tên người gọi đến.
Nhã Tần…
Ánh mắt hắn khẽ trùng xuống một cách rõ rệt. Những lời mẹ mình nói không ngừng vang lại bên tai của hắn…
“Nhã Tần đó dù có là người của con thì mẹ cũng sẽ chẳng để tâm, cậu ta có gan đụng đến Hòa Hòa và Đồng Đồng thì cũng phải xác định bản thân sẽ phải trả giá thế nào!”
Và rồi hắn lướt nhẹ trên màn hình điện thoại, bắt lấy cuộc gọi của người ở phía đầu dây bên kia.
…
Nhã Tần trùm kín mặt mày, dáng đi của cậu ta khúm núm sợ sệt, đôi mắt không ngừng đảo tới đảo lui như muốn trốn tránh ai đó. Cậu ta ngẩng mặt một chút dò xét xung quanh rồi lại như con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398945/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.