Anh đó, ăn kẹo đến súng răng hết bây giờ!An Đồng nhìn hai cây kẹo trong tay anh mình không khỏi bật cười. Anh hai đúng là ghiền đồ ngọt quá mức rồi. Nếu mà cứ để anh ấy ăn mãi chắc sẽ biến thành cây kẹo đường mất!
- Đồng Đồng hông chịu ăn chứ bộ!! Nên là…nên là…
An Hòa chu môi phản bác. Cậu có đưa kẹo cho An Đồng mà An Đồng không chịu nhận! Chứ không phải cậu ham ăn đâu!
- Rồi rồi, anh cứ ăn đi!!
An Đồng hết cách đành cười trừ với anh trai đáng yêu của mình. Thôi không sao, ăn chút đồ ngọt cho bản thân vui vẻ cũng tốt. Chỉ là sau này nên cắt giảm số lượng đồ ngọt anh ấy ăn mới được.
- Vậy…vậy An Hòa giữ một cây, giữ một cây cho anh Lương nha!
An Hòa hồn nhiên nhét một cây kẹo vào trong túi. Sau đó vui vẻ tung hứng cây kẹo còn lại trên tay mình. Mấy bữa nữa anh Lương về có kẹo ăn nhất định là sẽ rất vui. An Hòa nghĩ nghĩ liền cảm thấy bản thân thông minh quá chời!
- Anh ta không thích đồ ngọt đâu. Anh tự ăn cho rồi…
An Đồng nhỏ giọng thì thầm. Anh hai lúc nào cũng luôn nghĩ đến cái người tên Lam Khải Lương kia. Nhưng mà hắn ta nào có quan tâm đến anh đâu chứ? Cả một ánh mắt tên đó cũng lười cho anh. Vậy mà anh hai ngốc lại cứ lúc nào cũng vui vẻ bám theo người đó. Miệng luôn ríu rít một tiếng anh Lương, hai tiếng cũng anh Lương…
- Anh hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398934/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.