Nhưng mà cơm…cơm của anh Lương, cơm ngon…ngon mà!An Hòa mếu máo nhặt lấy đồ ăn trên đất cứ như đó là những thứ quý báu nhất trên đời này. Nhìn cảnh tượng như vậy, An Đồng chỉ có thể hít một hơi thật sâu rồi cố gắng nhẹ nhàng khuyên bảo.
- Đồ ăn trên đất dơ rồi, ăn vào sẽ bệnh!
Nghe thấy “ăn vào sẽ bệnh” An Hòa liền lúng túng không nhặt nữa. Chỉ là ánh mắt cậu vẫn không ngăn được mà ánh lên tia buồn bã, mất mát.
- Bệnh không tốt đâu…đồ dơ rồi không nên ăn vào bụng…
An Hòa lẩm bẩm sau đó được An Đồng đỡ dậy. Cũng là lúc này Nhã Tần bất giác lên tiếng. Chỉ là lời nói thật khiến người ta chướng tai gai mắt.
- Tôi không cố ý đâu cậu An, nhưng mà chút nữa sếp sẽ đi ăn ở chỗ khác. Mấy món này có khi ngài ấy sẽ không đụng đâu! Như vậy có khi lại đỡ lãng phí…
Nhã Tần bày ra vẻ mặt vô tội, giọng nói cũng mang rõ sự hối lỗi. Nhưng An Đồng vừa nghe đã biết là người này đang cố tình khiêu khích. Y đánh mắt sang Lam Khải Lương để xem thử hắn sẽ phản ứng thế nào. Ấy thế mà hắn vẫn chỉ đứng yên một chỗ nhìn chằm vào cậu không nói gì cả. Điều này như một cơn gió thổi mạnh khiến lửa giận trong lòng y dâng trào.
- Canh chó của anh cho cẩn thận vô, đừng có để nó sủa lung tung!
Nói xong lời cần thiết liền xoay qua chỗ anh trai của mình dịu giọng.
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398918/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.