Cũng không biết cả hai đã làm đến bao lâu. Chỉ biết rằng trong khi hắn vẫn còn hì hục trên người cậu thì An Hòa đã ngất đi mất rồi. Thậm chí số lượng t*nh d*ch hắn bắn ra vào trong người cậu nhiều đến mức đã tràn cả ra ngoài…
Nhìn cơ thể trắng hồng bị bản thân chà đạp đến thê thảm. Trên người toàn là dấu răng và dấu hôn thuộc về mình khiến Lam Khải Lương thõa mãn thở ra một hơi. Hắn khẽ cúi người nhấp thật mạnh thêm một lần nữa. Sau đó gục mặt vào cổ cậu mà thiếp đi.
…
Sáng hôm sau Lam Khải Lương là người tỉnh lại đầu tiên. Hắn nhíu mày từ từ hé mở ra đôi mắt của mình. Kế đó liền không khỏi đứng hình vì cảnh tượng đang diễn ra trước mắt.
Vĩnh An Hòa?!
Tại sao hắn lại nằm cùng cậu trên một chiếc giường? Và cả…quần áo của cả hai đâu rồi? Tại sao hắn…
Khẽ đưa mắt nhìn cơ thể thiếu niên đầy dấu ấn xanh đỏ. Từ ký ức của chính mình Lam Khải Lương liền đoán được ra điều gì đó. Đêm qua hắn uống rượu rồi trở về nhà…kế đó…kế đó hắn đã thấy Thất Thất? Nhưng mà…không lẽ hắn uống say đến nỗi nhầm người, chưa kể còn hành động không đúng với cậu?
Khẽ chau chặt hai mày. Hắn lập tức ngồi phắt dậy. Chính hành động này lại vô tình làm An Hòa thức giấc.
- Anh…anh Lương…
An hòa như chú mèo kêu nhẹ. Cả đêm hôm qua cậu bị hắn làm đến muốn chết đi sống lại, do đó giọng nói cũng khàn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398909/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.