Khoảng thời gian gần đây An Hòa cảm thấy trong nhà có gì đó lạ lắm. Cậu nhớ hồi đó thường ngày Lương Kỳ đều sẽ dẫn cậu đi đây đi đó nhưng mà bây giờ bà thường hay ủ rũ. Vẻ mặt lúc nào cũng thơ thẩn như người ở trẻn mây vậy.
Và điều khiến An Hòa cảm thấy lạ nhất là về Lam Khải Lương. Cậu không biết vì sao mỗi khi đi đến bên cạnh hắn Lam Khải Lương đều sẽ không nhịn được mà nhíu mày lại. Ánh mắt nhìn cậu cũng không còn như xưa nữa. Trông như cậu đã làm sai gì đó vậy...
Có nhiều lần An Hòa lấy hết dũng cảm của mình. Cậu rụt rè đi về phía Lam Khải Lương. Kế đó mà ấp a ấp úng hỏi.
- An...An Hòa làm gì sai sai sao ạ?? Anh Lương...anh Lương vẫn còn giận An Hòa sao? An Hòa..An Hòa xin lỗi..An Hòa không muốn, không muốn làm anh Lương giận đâu!
Cố gắng lắm cậu mới không nói sai từ. Nếu mà là lúc trước chắc chắn Lam Khải Lương sẽ bẹo má cậu rồi khen cậu tới tấp nhưng mà bây giờ thì không giống như xưa nữa rồi. Đối với An Hòa giờ đây trong lòng Lam Khải Lương chỉ cảm thấy chán ghét..
Bởi lẽ hằn nghĩ nếu không có hôn ước giữa mình và cậu thì chắc chắn hắn đã có thể theo đuổi được người trong lòng của mình. Nhưng mà giữa đường lại xuất hiện một Trình Giảo Kim là cậu. Do đó hắn liền không tránh khỏi mà căm ghét sự xuất hiện của cậu. Căm ghét vì sao cậu có thể dửng dưng trong khi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-ke-ngoc/3398901/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.