Hoàng Ân vừa mừng vừa lo. Mừng là gia đình càng thêm sung túc, lo là lo về tình cảm vợ mình sẽ bị san sản, lo vì vợ mình càng thêm cực khổ hơn.... May mà còn có Song Song - đứa con gái rượu duy nhất để an ủi 
Sa Sa nằm trên giường trong bệnh viện, đầu hơi uể oải, vừa mở mắt ra là thấy bóng dáng Hoàng Ân ngồi cạnh bên. Vẻ mặt có phần hơi thay đổi 
- em cố nghĩ ngơi chút nữa, sức khỏe tuy ổn định nhưng chưa gọi là tốt hẳn đâu 
- em... em bị sao vậy ?  
Hoàng Ân nghĩ ra trò trêu đùa cô một lát, hắn bắt đầu suy nghĩ  
- hm... trong bụng của em, có cái gì đó.. khác lạ lắm... 
Nghe đến đây, mặt mày cô có phần tái xanh, chẳng lẽ cô bị mắc phải căn bệnh gì sao? Ánh mắt cô không khỏi xuýt xoa. Thấy cô căng thẳng, hắn không nhẫn tâm nhìn như vậy, liền thành thật khai báo "hậu quả" mình gây ra 
- 3 đứa lớn sắp có thêm 2 đứa nhỏ để bầu bạn.. để em chịu khổ rồi 
Cô lại sắp được làm mẹ lần 2, cảm giác này bồi hồi như lần trước. Nước mắt cô tuôn rơi ra, nụ cười nở rộ trên khóe môi. Cuộc đời cô thế này là đủ rồi, chẳng cần gì nhiều nữa. Những thứ khác có thể không có nhưng nhất định, những con người trong Khải gia bắt buộc với gắn liền với cuộc đời của cô 
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- 
Ngày ngày tháng tháng dần trôi qua, Khải gia lại càng thêm tràn ngập tiếng cười hơn của trẻ thơ. Hoàng Túc, Hoàng Tứ và Thy Song bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149116/chuong-97.html