Từ khi Chí Dĩnh đi đến nay cũng gần 6 năm, anh nghĩ đến lúc mình đủ dũng cảm để trở về nơi đây. Ôn lại những kĩ niệm cũ đã trôi qua. Chiếc xe anh boong boong trên con đường dài, mất thời gian khá dài để trở về nơi này... Công việc làm ăn ở cả 2 nước của anh đều ổn định và gặt hái được nhiều thành công.
- ông chủ, khi nào ông lại về bên kia? (một nhân viên lâu ngày mới được gặp hắn hỏi)
- chưa nghĩ đến...
Chí Dĩnh ngồi chễm chệ trên chiếc ghế trong nhà hàng mà anh làm chủ. Không gian nơi đây vô cùng yên tĩnh, trước mắt anh là dàn hoa tulip - một kỉ niệm có thể nói là khá thơ mộng với anh
Bỗng nhiên, không gian yên tĩnh đó bị phá vỡ bởi tiếng chạy nhảy của đứa trẻ nào đó. Anh đưa mắt theo nhìn: con bé có nét giống y đúc người con gái năm ấy anh từng bên cạnh, mái tóc đó, khuôn mặt đó.... Đứa trẽ vì mãi chơi, suýt tí nữa ngả nhoài ra đất, may mà hắn nhanh tay đở lấy kịp thời
- con có sao không? (anh ngồi xuống ân cần phủi bụi trên người con bé)
- dạ không, cám ơn chú
- con tên gì nhĩ? (anh mĩm cười nhìn vào ánh mắt ngây thơ)
- Khải Thy Song là tên của con
"Khải Thy Song" ? Ngay cả họ lẫn tên đệm đều có vần và tiếng rất giống người trong tiềm thức của anh. Bỗng nhiên có tiếng bước chân đi đến, nghe có vẻ rất lo lắng
- Song Song, thì ra con ở đây! (Hoàng Ân đi tìm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149111/chuong-92.html