- à, chị Sa Sa ơi, anh Dĩnh có đưa em chiếc điện thoại này, nói là anh muốn chị sử dụng
Bé Tiff cầm trên tay hộp điện thoại mà Chí Dĩnh đưa, anh ta muốn dễ dàng liên lạc với Sa Sa hơn trong những lần đi công tác xa hay có việc đột xuất đều có thể gọi cho cô đỡ nỗi nhớ thương. Sa Sa cầm chiếc hộp trên tay, đôi mắt rưng rưng xúc động
- sao chị lại khóc? chị đừng khóc mà ... (bé Tiff ngạc nhiên không hiểu)
- chị không có khóc (cố mĩm cười trước mặt bé Tiff) chẳng qua là có bụi bay vào mắt đó chứ
Trong thâm tâm cô, mỗi ngày bên cạnh Chí Dĩnh là mỗi lần cô nợ anh ấy quá nhiều. Những gì anh ấy làm cho cô cả đời này có lẽ cô chẳng bao giờ đền đáp hết. Cô xúc động bởi vì cô không nghĩ Chí Dĩnh lại cho cô tất cả mọi thứ, không quan tâm đến quá khứ của cô như thế nào....
Sa Sa trở về phòng, cô mở điện thoại ra. Càng ngạc nhiên hơn là hình nền điện thoại là hình của cô lúc đang hăng say mày mò làm việc với những bông hoa trên cánh đồng. Là do Chí Dĩnh vô tình chụp được khoãnh khắc tuyệt vời đó. Chuông điện thoại chợt reo lên
- Chí Dĩnh...
- Sa Sa dậy rồi hả em? nhớ là ngày nào anh cũng gọi "làm phiền" đấy nhé
- ừm... anh đi đâu mấy tuần nay vậy?
- em lo lắng cho anh?
- không... em chỉ muốn hỏi....
- .... (im lặng) anh sẽ sớm về thôi mà. Em cố gắng nghĩ ngơi, đừng thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149091/chuong-72.html