Mọi người đưa mắt nhìn theo. Họ lấy tay che mắt lại, không phải vì họ sợ mà là vì họ không thể kìm được cảnh đau lòng này trước mắt. Liễu Trinh là một cô gái hiền lương nhưng vì sự hận thù nên dẫn đến kết cuộc như thế
Trong người cô có để lại một bức di thư
" Chào anh! Hoàng Ân, em đã từng nhận được 1 lá thư từ cha anh, và đây là hồi âm em gửi lại cho anh! Em yêu anh là thật, tình cảm này là thật nhưng những chuyện này khi nói ra em biết anh sẽ không bao giờ tha thứ cho em. Là em giả vờ dàn dựng để nói dối anh là anh và em đã ngủ cùng nhau, em cũng đóng giả như đang có thai để tiếp cận được gia đình anh nhằm mục đích lấy chiếc chìa khóa Chu An. Việc em nói bị xảy thai, chẳng qua là có sắp xếp và dàn dựng, Sa SA không hề làm việc đó. Điều quan trọng nhất chính em là người đã tàn nhẫn ra tay sát hại cha anh. Em đáng chết lắm đúng không? Vĩnh biệt anh!"
Hoàng Ân cầm lá thư trên tay mà lòng như dao cắt. Đời như một trò đùa, cứ hết lần này đến lần khác mang con người ta đến những sai lầm, buồn vui, hỉ nộ ái ố...... Chí Dĩnh không cầm lòng nỗi, anh đưa đôi mắt hướng vừa phía trước, như một lời tạm biệt, một lời xám hối cho Liễu Trinh - một cô gái trẻ nhưng dại khờ
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trịnh Trâm và Châu Kiệt ân hận đến nổi không thể kiềm chế bản thân. Mới ngày nào Liễu Trinh còn đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149089/chuong-70.html