Liễu Trinh chỉ gật đầu rồi rời tay mình khỏi Hoàng Ân, cô bước đi chầm vào trong. Bàn tay cô tự chạm lên từng kỉ vật quen thuộc, trong lòng không hề muốn trả thù Hoàng Ân để hoàn thành nhiệm vụ được giao. Cô khựng lại, hình như cô sắp khóc
- chiếc piano này, em thấy anh đả đập nát sau khi em rời đi rồi chứ, sao giờ nó lại....
-không phải việc của cô, đừng nhiều lời, cô trở về đây là vì cái gì? (đập tay xuống những phím piano, làm âm thanh vang nhức nhối)
- (nghiêng người sang phía khác) vì anh....
- hừ! vì tôi (nhấn giọng) đúng là cô vì tôi nên mới lợi dụng tôi để chiếm lấy Khải gia này
Giống như Sa Sa, khi đối diện với Hoàng Ân, trái tim cô cũng đập nhanh hơn 1 nhịp, hơi thở gấp gáp so với bình thường. Cô xoay người, lướt qua Hoàng Ân, tiếp tục đi xem khung cảnh căn hộ có gì thay đổi suốt 7 năm dằn vặt
Từng ô cửa, món đồ trang trí, kệ sách, chiếc giường... tất cả đều được giữ nguyên vẹn. Chỉ có đều, trái tim hắn giờ không còn ở đây nữa rồi. Trong lúc để tâm trí mơ hồ, cô vội nuốt đi đau lòng, đầu tập trung lại để thực hiện kế hoạch như dự định
Cô đi đến chỗ cất rượu vang, lấy 1 chai độ mạnh nhất, đắc nhất và là loại hắn thích nhất mang ra. Thấy hắn không quan tâm đến cô, cô rút trong tay ra một tờ giấy có chứa bột màu trắng đổ vào trong bình. Sau đó, nhẹ nhàng bước lại chỗ lúc nãy
- chắc anh vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149043/chuong-24.html