Phu nhân đã thức dậy từ sớm, bà đang dùng trà ở đại sảnh, thấy con trai mình hôm nay có điều gì đó lạ hơ mọi ngày, từ cách ăn mặc cho đến tác phong
- Hoàng Ân, con dùng bữa sáng chứ? (vẻ mặt đang dò hỏi)
- không! con cần đến công ty (đưa tay nhìn đồng hồ)
- vậy con cũng nên dùng chút gì đó lót dạ, để mẹ gọi Sa Sa
- cô ấy chuẩn bị xuống, mẹ không cần gọi đâu
- ..... (ngơ ngác với lời nói của con trai)
Sa Sa xuống lầu, cô mặc trang phục tao nhã, cuốn hút người đối diện, không quá cầu kì cũng không kém phần lịch thiệp
- chào phu nhân ....
- ơ Sa Sa, nay con cũng định đi đâu à?
- dạ con... (bấu víu áo)
- (thấy thế liền nói) công ty con có nhiều việc, Sa Sa đi theo để phụ giúp con những việc ấy, mẹ đừng lo
- à, ra là con đã "mở lòng" hơn rồi? (vui mừng)
- ta đi thôi (nhẹ nhàng gọi Sa Sa)
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ở một nơi khác
- cô làm ăn như vậy coi sao được? (tên trùm của tổ chức S.M)
- tôi nói cho ông biết, đây là phi vụ cuối cùng mà tôi làm cho cái tổ chức này, tôi đã quá mệt mỏi khi phải đánh đổi nhiều thứ trong cuộc đời mình rồi (Liễu Trinh tức giận đập mạnh xuống bàn)
- được (giọng cười ác ma vang lên) cô nên nhớ lại, ai đã cứu cô? ai đã cưu mang cô suốt 20 năm qua? là ai hả? (lấy tay đẩy hết những thứ đặt trên bàn xuống đất, chỉ thẳng tay vào mặt Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149036/chuong-17.html