Hành động của Hoàng Ân dừng lại. Tay chạm nhẹ vào khuôn mặt của Sa Sa. Hơi thở vẫn cứ đập theo từng nhịp vồ dập. Lần này hắn không say đến mức quên mình đang làm gì. Bờ môi hắn quyến luyến từ từ rời bỏ môi của Sa Sa
Hoàng Ân đặt người Sa Sa xuống giường, nhẹ nhàng dùng bàn tay vuốt mái tóc, ánh mắt lạnh lùng ngày nào giờ hóa thành ánh sáng nồng cháy trong ánh đèn lập lòe trong phòng
Sa Sa ngồi bật dậy, che đi đôi môi còn vươn hương vị vừa rồi, xuyên qua người Hoàng Ân đi mất.
- không có một chút cảm giác ?
- ......... (đứng khựng lại)
- trả lời đi (lại là giọng nói ấm áp đó)
- (lấy hết can đảm) người đang say, đến lúc tôi nên về phòng của mình rồi. Tạm biệt
Nói rồi, Sa Sa khướt đi ánh mắt đó của hắn, vội vã về phòng mình. Cô đứng trước gương sờ vào đôi môi có vết chảy máu vì hành động quá khích vừa nãy. Đau nhưng sao lại ngọt ngào vậy!
Những suy nghĩ cứ thế mà mọc lên, bất thình lình, cánh cửa không bao giờ khép được của Sa Sa bị mở ra rồi khóa lại bởi Hoàng Ân. Âu phục của hắn bị bung ra, bước chân thon dài đang từ từ tiến lại gần hơn
- thiếu gia, người tránh ra... đừng lại gần đây (Sa Sa hoảng hốt)
Hoàng Ân bỏ qua tiếng gào thét của Sa Sa đi, mau chóng dang tay ôm trọn Sa Sa vào lòng mình. Bế cả người cô đặt lên chiếc giường xinh xắn. Hôm nay, Sa Sa mặc bộ váy voan hoa xòe, nửa kín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149034/chuong-15.html