-thiếu gia, cậu định không về nhà sao? ngày mai là tiệc họp quan trọng của gia đình mà?
- Sao? tiệc họp mặt? hừ ... - Hoàng Ân lấy áo rồi quay lưng - Chằng có buổi họp mặt nào cả!
- Hoàng Ân! - phu nhân gọi - tại sao con nói vậy? đứa con nghịch ngợm này, đứng lại cho mẹ - bà tức giận không kiềm chế được nói.
- phu nhân, người đừng quá kích động, sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ - Sa Sa nắm tay phu nhân, khuôn mặt ủ rũ.
-còn cô nữa! - chỉ thẳng tay vào người Sa Sa - thôi chơi trò này, tôi đã quá quen thuộc với những người hầu như cô rồi - hắn cau mặt lại khó chịu.
- con đang nói cái gì biết không? Sa Sa là mẹ đưa về đây, vì thấy con chưa quên hình ảnh của đứa con gáiđó , mẹ mong rằng con sẽ .... - phu nhân rơi nước mắt.
- mẹ thôi đi - Hoàng Ân đùng đùng rời khỏi Khải gia!
Tất cả âm thanh lúc này chợt tắt hẳn, chỉ còn tiếng xe, tiếng cổng mở cửa cho Hoàng Ân ra ngoài
- phu nhân, tối rồi, người vào phòng nằm nghỉ đi - cô đến đó dìu phu nhân.
- ông xem đó, nó là con tôi mà, tại sao nó lại ... nó lại ..
- phu nhân khóc nức nở.
- Sa Sa, đưa phu nhân vào nhanh đi, sức khỏe bà ấy dạo này không tốt - chủ tịch lên tiếng.
- dạ, thưa chủ tịch.
vú Hoa vào bếp nấu nhân sâm cho phu nhân tẩm bổ
- Sa Sa, con đừng buồn - phu nhân thì thào với cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em/1149024/chuong-5.html