Anh nghe cô nói vậy thì đưa tay lên má cô rồi nói: 
- Ừh,nhưng không cần vội sau này còn nhiều dịp, chúng ta sẽ tự lấp đẩy mọi thiếu hụt cũng như mất mát, chỉ cần em luôn nắm lấy tay anh đừng buông tay là được. 
Những lời nói của anh như đang len lỏi từng bước vào tim cô,làm cho trái tim cô như lỗi mất mấy nhịp. Để ổn định cảm xúc cô quay ra đường rồi hỏi anh: 
- Hôm nay anh không đi làm sao, sao rảnh mà đến trường em thế, bộ công ty anh không có việc à. 
- Công ty anh dù có việc gì đi nữa chỉ cần liên quan đến em đều được xếp sau hết. 
Con gái mà nghe người con trai mà nói luôn đặt mình lên trước tất cả thì làm sao không đổ,nhờ vậy mà sau này anh mới biết cô đổ anh nhờ câu nói đó. 
Đưa cô về nhà,anh vào chào mẹ cô xong thì tính ra về thì mẹ cô ngăn lại,kêu cũng đến giờ ăn cơm trưa rồi ở lại ăn cơm cùng gia đình luôn.Thấy vậy anh cũng không từ chối nữa ở lại phụ bà nhưng bà không cho kêu ra ghế ngồi hoặc lên phòng Thanh mà ngả lưng. Cô nghe mẹ nói vậy muốn hụt chân xuýt té luôn, cô nhìn mẹ mình cưng chiều anh mà nghĩ:'có phải mẹ cô không đó,sao cô thấy anh giống con mẹ hơn là cô, chưa cưới đã cưng thế,có khi nào cưới xong rồi cô thành con ghẻ không nhỉ '. 
Anh đi theo cô lên phòng thì cô đã cản nói muốn nằm nghỉ thì qua phòng nhóc Phong nằm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em-tran-thi-thanh-thao/2612780/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.