Nghe thấy Hữu Minh nói như vậy anh cũng thấy yên tâm, chí ít anh biết cậu em này của anh thật lòng muốn tiến tới với Lan Anh, như vậy ít ra anh không thấy khó xử dù biết rằng chuyện này của riêng hai đứa nhưng đứa nào cũng là em anh, anh không thể nghiêng về một phía được, nhất là chuyện này cô vợ nhỏ của anh kiểu gì cũng xen vào chắc luôn. Anh vỗ vai Hữu Minh rồi nói:
- Chúng ta ra chỗ nướng đồ ăn ngồi ăn với nhấm nháp vài ly,Khánh Dũng chắc cũng đang đợi chúng ta đấy.
- Dạ anh cả, chúng ta đi thôi.
Ở trong bếp cô mở tủ lạnh ra thấy có rất nhiều trái cây, có dâu tây, có nho,có táo,có lê và cả cherry nữa, cô sắp xếp ra rồi nói:
- Cậu sắp ít trái cây ra đĩa đi mang cho mọi người ăn,còn mình làm nước ép táo lê cho hai đứa mình.
- Ừ, để mình sắp ra đĩa.
Cô chầm chừ không biết lên hỏi bạn không, mà không hỏi cô rất khó chịu,nghĩ hoài cuối cùng cô quay lại hỏi Lan Anh:
- Lan Anh nè, cậu có tâm sự phải không, nói cho mình biết đi,biết đâu mình giúp được,còn không thì nói ra cũng nhẹ lòng mà. Thật ra chuyện cậu với Hữu Minh thì mình cũng biết rồi, chủ yếu cậu muốn thế nào thôi.
Lan Anh trầm tư suy nghĩ rồi thở dài, cô nằm dài lên bàn kiểu chán đời, vừa nói với cô
- Thật ra mình không biết lên đi như thế nào đây, vì cả hai đều chưa quen biết gì nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em-tran-thi-thanh-thao/2612758/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.