trường với nhau. Thấm thoát cũng đến ngày đi chụp hình cưới, ngoài sân bay cô và anh đứng chào mọi người để đi vào phòng chờ, đi chung với cô và anh thì chỉ có trợ lý Lâm,anh kéo chiếc vali của cô và của anh đến chỗ làm thủ tục gửi đồ, xong xuôi cả ba đi ra máy bay luôn, dù đã đi máy bay nhiều lần nhưng ngồi khoang vip thì đây là lần đầu cô được ngồi, lúc đầu cô còn tưởng nó đặc biệt mới gọi là khoang vip,thì ra chỉ là ghế rộng hơn,phục vụ tận nơi,yên tĩnh hơn thì ngoài ra cũng như nhau.
Anh thấy cô có biểu cảm như thế thì cười rồi lấy chăn mỏng đắp cho cô nói:
- Em chợp mắt chút đi 3h sau mới tới nơi, hay em muốn ăn gì không.
- Dạ thôi,em muốn nhìn bầu trời một chút xong sẽ chợp mắt ngủ, anh cứ làm gì thì làm đi.
- Ừh,vậy anh ngồi coi một số văn kiện một chút,
Anh sực nhớ ra một chuyện anh lấy trong túi quần ra một cái hộp rồi đưa cho cô nói:
- Đây là lắc chân anh làm cho em,em đeo vào đi.
- Dạ, nhìn dễ thương quá, anh đeo dùm em đi.
Anh lấy cái lắc chân có gắn thiệt bị định vị ra đeo vào chân cho cô,nhưng anh cũng không nói nó có định vị chỉ nói là lắc bằng vàng mà thôi, anh không muốn bản thân cô phải để ý nhiều mọi chuyện cứ để anh lo còn chuyện của cô chỉ cần vui vẻ,bình an là được.
Mang chiếc lắc dưới chân nhìn nó rất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em-tran-thi-thanh-thao/2612609/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.