Anh thề với em luôn một điều chắc chắn là không ai có thể đi vào con tim cũng như cuộc sống của anh ngoài em ra, cho lên em yên tâm nhé.
- Xiii, dạo này anh học ai mà nói chuyện ngọt thế. Không phải nghe lời ai chỉ đấy chứ.
- Không hề nha, đây là lời nói từ con tim anh,chứ không cần học của ai cả, mà quên anh hỏi em nè.
- Anh nói đi.
- Sao không ở nhà nghỉ ngơi mà chạy lên công ty làm gì, nếu cần gì gọi anh,anh chạy về được mà.
- Em cố tình đến kiểm tra coi anh có léng phéng đào hoa ở công ty không đó mà, ai ngờ có thiệt luôn.
- Ở đâu ra đào hoa, em đừng có nói oan anh chứ, mà em mang gì cho anh vậy.
- Em có mang ít thức ăn lên cho anh vì nãy em nghe mẹ em với mẹ anh nói chuyện,em biết anh chưa ăn gì nên mới mang lên cho anh nè. Anh nghỉ tay ăn uống đi,dù sao cũng chiều tối rồi.
- Oke nghe lời em.
Khi hai người còn đang nói chuyện vui vẻ trong phòng thì ở chỗ cầu thang thoát hiểm lại có người đang gọi điện để gây chuyện với Thanh Thanh. Bấm vào một số cuối trong danh bạ của mình, phải đến cuộc thứ hai bên kia mới nhấc máy nghe với giọng ngái ngủ chưa thức.
- Alo, người đẹp gọi anh có gì không? em có biết giờ này là đêm rồi không mà phá giấc ngủ của anh.
- Tôi biết, nhưng có một vụ anh có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em-tran-thi-thanh-thao/2612597/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.