Tôi không có nghĩa vụ phải chăm sóc cô, hơn nữa cô bao nhiêu tuổi rồi,đi chơi được thì về được, đừng có gọi cho tôi nữa.
- Nhưng ba anh đã hứa với ba em là khi em về nước sẽ chăm sóc em thay ba em mà,chả nhẽ giờ anh muốn em gọi cho bác trai để nhờ bác đưa em về sao.
- Cô rảnh thì cứ gọi, thử xem ba tôi có dám đi đón cô không.
- Vậy là anh sẽ rước em đúng không, em đợi anh, em cúp máy nha.
- Lỗ tai nào… alo…alo… Đệch.
Mỹ Duyên cúp máy vội và không nghe máy nữa để bắt buộc anh sẽ phải đón cô. Cô tin là như thế.
Vì gọi lại Mỹ Duyên không nghe máy làm anh phải gọi cho trợ lý Lâm.
Chuông reo một lúc thì nghe máy bên kia đầu dây chưa kịp mở miệng anh đã nói luôn:
- Cậu ra quán bar hộp đêm đón Mỹ Duyên về nhà cô ta dùm tôi.
Nói xong anh cúp máy luôn cũng không để đầu dây kịp phản ứng. Bên này trợ lý Lâm đang ngồi ăn khuya với tô mì còn giang dở mà thở dài.
Lái xe đi đến hộp đêm thì anh đã nhìn thấy Mỹ Duyên đứng đợi sẵn, thấy người rước không phải là người mình mong muốn cô khá thất vọng,cô cúi vào nhìn rồi hỏi:
- Anh Lâm đi chơi hay là gì vậy.
- Tôi được lệnh đón cô.
- Vậy là anh Duy gọi kêu anh rước tôi sao.
- Đúng thế. Cô lên xe tôi chở cô về.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em-tran-thi-thanh-thao/2612574/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.