Cả hai rời khỏi nhau khi cô không còn thở được nữa, vừa dứt ra cô hít thật nhiều oxy vào,cảm giác hụt hơi đó thiệt là mất mặt, cô lườm anh thì đã bị anh kéo người sát lại gần anh nói:
- Anh không hiểu nổi em luôn, hôn không thở, anh còn tưởng en nín hơi được dài lắm đấy chứ.
- Còn không phải do anh sao.
Bị cô bắt bẻ anh cũng giơ tay đầu hàng luôn. Anh ôm cô rồi nói:
- Anh nghĩ chúng ta tập trung nghe nhạc đi chứ không anh thiệt sự không nhịn được nữa đâu.
- Không nhịn được cũng ráng mà nhịn há.
- Em thiệt là ác mà.
- Ơ, ngộ nha, em đâu bắt anh nhịn,không phải bình thường con trai mấy anh hay tự xử sao.
- Em nghe ai nói thế.
- Nhưng mà không đúng sao.
- Đúng thì có đúng, không phải em tính bắt anh tự xử đấy chứ.
Cô chớp chớp mắt rồi mỉm cười với anh xong cô nói:
- Đúng vậy đó.
- Không lẽ em tính cho thằng em của anh hỏng luôn đấy chứ.
Cô chu mỏ nói:
- Em biết không hỏng được đâu hé.
Nói xong cô cười khúc khích, anh thấy cô cười như vậy cũng lắc đầu không nói gì,anh nghĩ thầm coi bộ chuyện anh tắm nước lạnh với tự xử này chắc sẽ bị dài dài đây mà.
Nhìn anh như thế cô thấy thiệt không lỡ, cô cũng sợ nếu anh cứ nhịn không phải hỏng luôn thiệt chứ, chắc cô lên hỏi qua bác sĩ không nhỉ,xem có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em-tran-thi-thanh-thao/2612561/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.