Chuông reo lên một lúc thì ba cô nhấc máy.:
- Alo, Duy hả con, có chuyện gì không,Thanh nó đòi về hay gì.
- Không phải anh Duy mà là con gái ba, ba à sao con nghe giống mùi tú bà bán cô nương thế, ba có phải ba con không vậy,sao con nghi ngờ quá.
Cô ấm ức vì sao ba lại nói chuyện kiểu vậy,coi bộ bình thường hai người này cũng hay tám lắm đây, mà cách nói chuyện cũng là cho người khác biết được họ nói chuyện với nhau cũng lâu rồi chứ không phải mới đây.
- Ủa,con gái hả,ba lại tưởng nhóc Duy gọi, sao con lấy máy Duy gọi vậy máy con đâu. Ông Phước lảng qua chuyện khác để cô không đào sâu chuyện.
- Dạ máy con hôm qua quên sạc lên hết pin, con mới nhớ gọi cho ba mẹ báo mấy hôm nữa con mới về hoặc nếu ba mẹ không cho thì chiều con về cũng được.
- Thôi chờ cô báo thì chắc vợ chồng tôi đi báo công an rằng cô mất tích quá, tối qua Duy có gọi báo cho ba mẹ hay tụi con đi chơi dã ngoại luôn,nên gọi xin phép thay con rồi, bộ tụi con không đi sao,mà giờ gọi,hay là cãi nhau à.
- Dạ không có, con nhớ ba mẹ muốn nhắc ba mẹ gọi kêu con về, nhưng ai ngờ... thật là đau tim quá ba ơi.
Ông Phước nghe con gái trách mình ông cười hahaha... rồi ông nói:
- Sẵn dịp nghỉ ngơi vài hôm cho tinh thần sảng khoái,lúc thi đại học mới có tinh thần, thôi tụi con đi chơi đi,đừng gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-cua-em-tran-thi-thanh-thao/2612413/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.