Từ hôm đó không hiểu sao Thiên Văn rất kì lạ anh không ngủ trong giờ học nữa mà rất chăm chú nhìn lên bảng không còn vào muộn hay đột nhiên đạp cửa ra khỏi lớp nữa cả lớp và thầy cô giáo đều rất ngạc nhiên trước những hành động lạ mà mấy ngày hôm nay Thiên Văn làm.
– "Này hay Thiên Văn đập đầu phải thứ gì rồi phải không mấy hôm nay cậu ta lạ lắm".
Thanh Huyền tay chống cằm vẻ suy tư.
– "Sao cậu nói vậy mình thấy cũng tốt lớp được bình yên hơn"
Thiên Băng vẫn chăm chú đọc sách.
– "Hắn dạo này cũng không hay to tiếng với cậu nữa hay hai người.."
Đến đây Thanh Huyền không nói nữa cô bịt miệng cười gian.
Thiên Băng đóng sập quyển sách lại lườm Thanh Huyền một cái
– "Cậu nói linh tinh mình buộc miệng cậu lại đấy hắn ta và mình chẳng có chuyện gì cả"
– "Thiên Văn cư sử kì cục vậy là từ lúc cậu thay bộ đồ hắn ta đưa cho đấy cậu không biết sao"
– "Mình không quan tâm"
– "Cô giáo vào rồi kìa cậu quay lên đi"
Thở phào nhẹ nhõm cô giáo vào kịp lúc không Thanh Huyền sẽ không tha cho cô mất.
– "Trường chúng ta"
Lời cô giáo bị ngắt quãng vì tiếng đạp cửa rất mạnh mọi người ai cũng biết, họ chẳng lạ gì nữa. Thiên Văn vào không khí lớp lại căng thẳng hẳn. Khuân mặt anh ta đầy sát khí chỉ cần chạm nhẹ anh ta thôi chắc sẽ không sống nổi mất. Vất cặp xuống bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-co-thuoc-ve-em/2620326/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.